TIN TỨC

fanpage

Thống kê truy cập

  • Online: 6
  • Hôm nay: 99
  • Tháng: 4461
  • Tổng truy cập: 5149725
Chi tiết bài viết

MƠ GIẤC MƠ LỚN LÀM TỪNG VIỆC NHỎ

Năm mới, xin gửi những lời cầu chúc tốt đẹp nhất tới những người bạn gần xa, gặp hay chưa từng gặp, đã và đang ủng hộ những chương trình của chúng tôi như: Nhịp Cầu Hoàng Sa, Dựng Lại Nhà Cho Dân Nghèo Vùng Lũ...

Image result for MƠ GIẤC MƠ LỚN LÀM TỪNG VIỆC NHỎ

Chắc chắn là nhiều người trong số chúng ta cùng chia sẻ giấc mơ lớn: có ngày người dân Việt Nam sẽ được sống an toàn trong một đất nước thịnh vượng hơn; trong một đất nước thực sự có tự do, dân chủ. 

Cá nhân tôi ngưỡng mộ, biết ơn những người dấn thân và đang chấp nhận tù đày như các anh Trần Huỳnh Duy Thức, Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh... Nhưng, tôi nghĩ rằng, trên con đường đi đến tự do, dân chủ ấy, không chỉ cần những người có phẩm chất anh hùng mà còn cần mỗi người trong chúng ta sẵn sàng làm từng việc nhỏ.

Khi khởi xướng Chương trình Nhịp Cầu Hoàng Sa cũng như khi tham gia những hoạt động xã hội khác, chúng tôi ý thức rằng, xã hội dân sự là một nhu cầu có thật của xã hội Việt Nam chứ không phải là một phương thức đấu tranh. Đành rằng, xã hội dân sự chỉ thực sự phát triển trong một quốc gia có tự do. Nhưng, nếu chúng ta cứ đợi đến khi đó mới bắt đầu thì VN sẽ không bao giờ có cả xã hội dân sự lẫn tự do chính trị.

Trong một lần tiếp chuyện Đức Hồng y Phạm Minh Mẫn, tôi rất tâm đắc với nguyên tắc ứng xử của ngài, "không sợ cộng sản nhưng cũng không làm cho những người cộng sản sợ". Thay vì tiếp tục thách thức nhau, các bên nên có những bước đi để giúp nhau cùng nhận ra, phàm những gì mang lại lợi ích cho người dân không bao giờ đe dọa bất cứ "chính quyền" nào cả.

Ngay cả khi dở dang trường lớp, xung phong nhập ngũ (trong ngày 17-2-1979) tôi cũng chỉ coi quyết định của mình là để thực thi nghĩa vụ công dân: cầm súng ở thời điểm đất nước bị xâm lăng. Trong gần 30 năm làm báo, viết nhiều phóng sự điều tra, nhiều khi đặt bản thân và tờ báo trong những tình huống khó khăn, tôi cũng chỉ coi những việc mình làm là để hoàn thành trách nhiệm đương nhiên của nghề báo... 

Chúng tôi vừa nhận được sự hỗ trợ của một định chế quốc tế để tiếp tục công việc mình yêu thích: nghiên cứu cải cách các thể chế kinh tế. Nếu những nghiên cứu của chúng tôi có kết quả, được lắng nghe, hy vọng nó sẽ góp một tiếng nói giúp cho cách điều hành nền kinh tế VN mang dáng dấp thị trường hơn. 

Chế độ này đã chấp nhận kinh tế thị trường [tham nhũng là động lực tạo ra các trở ngại để nền kinh tế VN đi tới thị trường (đẻ ra hàng nghìn điều kiện kinh doanh) chứ không chỉ là ý thức hệ; ngay cả khi duy trì khu vực quốc doanh, số nhà lãnh đạo vì ý thức hệ cũng ít hơn số muốn duy trì một dư địa kém minh bạch để dễ dàng tham nhũng]. Chế độ này cũng sẽ đến lúc phải chấp nhận xã hội dân sự.

Và đương nhiên, tôi vẫn tiếp tục những nỗ lực của mình ở Nhịp Cầu Hoàng Sa và các chương trình xã hội khác. Trên con đường tìm kiếm giấc mơ lớn cho đất nước, những ai không có các tố chất của một anh hùng hãy làm từng việc nhỏ. Xin cám ơn các bạn đã ủng hộ và chia sẻ.

---------- Thư đã chuyển tiếp ----------
Từ: "Minh Trí Nguyễn" <a10mtri@gmail.com>
Ngày: 28-01-2017 10:47
Chủ đề: Ngô vĩnh long
Tới: "triminh" <a10mtri@gmail.com>
Cc: 

Nhận xét của Anh rất đúng. Trong những năm cuối thập kỷ 60 và đầu thập kỷ 70 của thế kỷ trước, mặc dầu ACE trong nước trao đổi với tôi qua APO (American Post Office) nhờ sự giúp đỡ của các nhà báo Mỹ hay các người quen trong quân đội của Mỹ thì cũng mất khoảng 7 ngày đến 10 ngày. Trung bình nhanh nhất là 3 ngày cho một lá thư từ Việt Nam sang Mỹ, sau đó tôi cần một hai ngày viết và đánh giá tình hình để gởi về. 

Nhưng trong khi đó thì trong nước đã có “thông tin” từ các hãng thông tấn của Mỹ và các nước khác rồi. Vấn đề ở đây là phân tích và đánh giá. Khi các thư tôi về đến Việt Nam thì trong nước có thời gian để “đánh giá” xem những “đánh giá” của tôi có gì đáng để ý không và có gì khác với những phân tích khác không.

Bây giờ thì “thông tin” rất nhanh, nhưng người đọc bị “nhuyễn” thông tin và cứ tưởng là mình có “thông tin” là có thể “đánh giá” rồi. Nhưng thật ra thường chỉ là võ đoán vì không có kinh nghiệm và giao tiếp để có thể hiểu các vấn đề một cách cặn kẻ. Do đó có thể sai lầm và không thấu đáo. Ở Mỹ hiện nay cũng thế, kể cả trong giới báo chí và học thuật.

Các bài viết khác

Luật sư tư vấn miễn phí

Gọi ngay
0902818158- 0906834543
0906834543
0902818158

Tin pháp luật

CÁC ĐỐI TÁC

  • Nhà Đất Phúc An Khang
  • The Diplomat
  • The NewYork Review of Book
  • CogitAsia
  • Reuters
  • Viet Studies
  • The NewYork Times
  • TIME
  • Bloomberg Bussiness